Hãy giả sử, bạn đi dự tiệc và bắt chuyện với một phụ nữ tên là Sue. Hãy tưởng tượng, một cuộc sống mà trực giác của bạn rất thường xuyên và chính xác thì sẽ ra sao; một cuộc sống mà trong đó trực giác của bạn hoạt động như một thứ chuông cảnh báo đáng tin cậy, cho bạn biết cái gì đúng, cái gì sai thì sẽ như thế nào. anh lâm vào cảnh thất nghiệp từ đó đến nay.
hết sức để nhấn nút vào đúng lúc đèn bật sáng. ở đây do mức độ kỷ luật tự giác, tính kiên quyết và quyết đoán. nghĩ xem bạn sẽ mặc đồ gì, bạn muốn cư xử ra sao.
Những cuộc phỏng vấn của tôi với những người may mắn cho thấy họ có kỹ năng ra quyết định một cách đây linh cảm hơn người không may. một lần cha của Lee nhờ anh đi làm một việc khó. Tương tự, khi nhìn lại cuộc đời mình trong tâm trạng vui vẻ, chúng ta hay nhớ đến những sự kiện tốt đẹp.
Nhà thờ định tổ chức hôn lễ cho cô bị cháy rụi vì những kẻ cố ý đốt phá chỉ hai ngày trước đám cưới. Tôi học cách để cho qua đi nếu không đúng hoặc khiến mình phiền muộn. Bạn nghĩ đến típ bạn đời bạn muốn sống chung, hoặc loại công việc mà bạn thấy hài lòng nhất.
đêm đầu tiên tới thành phố anh ta bước vào quán bar nơi Marilyn đang làm việc, và hai người bắt đầu chuyện trò với nhau. vì anh là người may mắn nên tôi mong chờ anh sẽ thực hiện thật lâu. Anh đến thử vai với bộ dạng trông mệt mỏi và bị đánh tơi bời, thế là ngay lập tức Mitler chọn anh cho vai diễn.
nhưng tôi lại thả lỏng và ngay lập tức phát hiện được một căn nhà đẹp không thể tả. một phần của vấn đề là do mỗi cá nhân đều vận dụng trực giác theo cách thức khác nhau. Không hề cố gắng gì, những cơ may dường như cứ thẳng đến với họ.
bạn phản ứng như thế nào nếu điều này xảy ra với bạn? điềm chỉ lại cuộc đời mình, họ thường chú tâm đến lợi ích chảy ngầm bên dưới những vận đen của họ. Tôi không lưu tâm đến những hành vi kiểu như bắt chéo ngón tay, chạm vào gỗ, né tránh cái thang.
người hướng ngoại giao tiếp xã hội rộng hơn người hướng nội. Đã đến lúc chúng ta nên bỏ các bùa may ra khỏi túi để đặt chúng vào tâm trí mình. cuộc đời sắp đặt ra những chướng ngại vặt vãnh như thế này cho ta vượt qua ấy mà”.
Tôi đã hỏi nhiều người may mắn, người không may và người trung hòa câu hỏi này. Tôi ra cửa hàng bách hóa địa phương, mua vài cỗ bài mới và quay về phòng khách sạn. Đề mục 1 là công cụ đơn giản đo lường mức hướng ngoại của bạn.
Năm Emily 32 tuổi, cô đang làm việc tại một phòng trừng bày nghệ thuật ở British Colombia. có thể bạn thật sự thích anh. Vở kịch công diễn và Haney được những nhà phê bình tán dương không tiếc lời.