Tôi đang trên máy bay từ Denver đến New York. Trên thực tế, nhiều người nói bằng giọng khá đều bởi vì họ không muốn hét lên làm điếc tai người nghe, và họ nghĩ là nếu họ thì thầm thì không đủ nghe. Tôi thường nghe mọi người nói rằng thư điện tử là vô cảm và rằng bạn không thể nói nhiều về một người chỉ qua những từ mà họ viết.
Vậy tại sao những người thành đạt lại phản ứng một cách đầy tiêu cực với Chúc một ngày tốt lành? Tôi suy nghĩ về câu hỏi mang tính xã hội học sâu sắc này. Một ngày, gặp lại, khi tôi chào anh, anh ta nói với tôi ai cũng có công việc của mình. Cốt để cậu con trai của chúng ta có thể gần gũi với chúng ta hơn, Johnny đã chọn đến một trường trong khu vực gần đó.
Chào Ric, bạn thực sự đã tổ chức một bữa tiệc tuyệt vời tối qua tại câu lạc bộ, và mọi người rất thích bữa tiệc đó. Cách đó tốt hơn ngay cả khi bạn nêu tên của họ ở từ cuối cùng trong phần nội dung thư. Tương tự, trước khi những thư điện tử của bạn cất cánh vào không gian máy tính, hãy kiểm tra mối quan hệ với người nhận.
Tôi đảm bảo bạn sẽ thành công trong bất kể việc gì mà bạn cố gắng trong cuộc sống. Nếu giọng của con họ được ghi âm trong máy, đó lại là câu chuyện khác. Bạn và một người bạn vừa ăn uống xong.
Nếu bạn thích nói về việc cưỡi ngựa hơn, hãy nói, Tôi hy vọng là thứ Bảy tới trời sẽ không mưa, bởi vì tôi có baì học thứ hai về cách cưỡi ngựa… Tuy nhiên, tôi thấy một chiếc phong bì viết tay rất lạ. Ngày nay, hầu hết những người sáng suốt đều biết họ không nên sử dụng kiểu bắt tay nắm chặt, kiểu bắt tay cá chết, kiểu bắt tay nắm chặt ngón tay, hoặc rung mạnh ngón tay.
Anh ta là người cuối cùng trên trái đất này bạn muốn dành một giây vào ngày đẹp trời này. Tổn thương là cực lớn. Vẻ mặt ngây ngô của anh ta đột nhiên biến mất, và thay vào đó là một nụ cười rất tươi.
Tôi muốn cảm ơn anh vì đã dạy cho tôi một Mẹo nhỏ tuyệt vời: hãy giữ những khoảng cách khác nhau của chiếc điện thoại so với miệng của bạn. Đứa con của bạn bình tĩnh nói, Con rất mừng là mẹ đã nói điều đó, Bố ạ. Hãy gọi lại cho mình vào một lúc nào đó để kể cho mình nghe nhé.
Hãy nhớ điểm dừng của bạn bất kể bạn đang tìm kiếm cái gì. Tôi bỗng nhiên nghe thấy từ tạm biệt cũ rích khi đóng cửa giao dịch kinh doanh hàng ngày. Không nghe lại những từ ngữ giống nhau đã giúp tôi không bị bẽ mặt vì những câu hỏi trước đó.
Sau đó, sẽ có một cú đánh nhẹ từ một phía, những người trông có vẻ quá tự tin, tự mãn và ích kỷ. Đương nhiên, chúng ta là một phần trong nhân viên hoặc các gia đình. Tại sao anh không giới thiệu anh với hai (hoặc ba hoặc nhiều hơn) chúng tôi?
Cô ấy khiến chúng tôi ngạc nhiên về những nhận xét của cô ấy, và chúng tôi rất muốn nghe cô ấy nói. Hỡi các bậc phụ huynh, hãy tưởng tượng gia đình bạn đang dùng bữa tối. Bạn có thể quên cô ấy đã gợi ý bộ phim gì và gọi điện hỏi lại.