Hentai3D

Hiếp dâm nữ đồng nghiệp xinh đẹp vú to

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bên phải cái giá cắm bút là hộp C sủi, sách giáo khoa, sách danh ngôn, truyện chữ, truyện tranh, báo, bộ tú lơ khơ, hai cái kính, một cái nằm ngửa nhìn ra giàn gấc, một cái nằm sấp nhìn vào giường. Nhưng nó không còn ở đó. Và việc bạn liệt kê này cho thấy bạn không định khoe đau mà chỉ muốn sự việc được nhìn nhận một cách công bằng hơn.

    Tôi nghĩ, những người sáng tạo cũng cần khỏe mạnh. Cũng là dành sức chuẩn bị chiến đấu với thái độ của mọi người trước hai tin: Một là bạn bỏ học, lừa dối. Mọi người biết ơn bác nhưng sẽ khó ai có thể chia sẻ được với bác.

    Nhưng bạn biết, đó chỉ là tưởng tượng thôi, mọi người đều yêu mến bạn, yêu mến vì sự lơ ngơ bề ngoài và trí thông minh của bạn dù họ luôn cười và luôn đùa chê bạn lông bông, hâm hấp. Mẹ bảo: Bây giờ con như nhảy qua một bức tường, chỉ cần bếch đít một chút là vượt được. Bạn đã rơi vào cái bẫy lôgic ma mãnh của tạo hóa.

    Tôi cũng có dự định ấy. Đến nơi, mẹ tôi xin lỗi ông ta. Họ sẽ luôn phải cúi đầu.

    Chắc em buồn vì vừa nãy, có thằng tạt xe ngang đầu, anh buột miệng chửi thề. Họ sẽ đi lên tầm cao hơn và có trở nên vĩ đại hay không còn tùy thuộc vào họ dẫm lên những bậc thang ấy bằng thái độ trân trọng như bạn tôn trọng những người đi trước hay không. Em có thấy Đankô hối hận khi trái tim bị người ta dẫm nát không? Anh chẳng phải là Đankô nhưng anh tôn thờ Đankô.

    Ông ta cho tôi làm thử hai bài toán. Định bỏ đó, nghĩ thế nào lại lấy giẻ rửa bát ra cọ rồi ngâm nước. Là ích kỷ, rất ích kỷ.

    Và dù thế nào, nó vẫn toát ra sự vô thức trong hoạt động viết có ý thức. Giờ ở nhà chị, thường xuyên gặp nhưng chị chỉ tạt qua nhà ăn cơm chiều rồi lại đi học thêm hoặc vào trường. Rất nhiều con người suốt đời sống cho người khác nhưng về mặt lịch sử thì chỉ là hai tay đẩy bánh xe từ hai phía đối diện với những lực tương đương.

    Sáng nay, vừa ăn mỳ bạn vừa xoa xoa cái ngực ran rát. Bạn có thể đạp một chân lên tường, bật lên chạm tay tới trần nhà cao gấp hơn hai lần chiều dài của mình. Rồi lại mặc cảm mình luôn cũ trong công việc sáng tạo.

    Bạn vừa đi, vừa nghĩ, theo mạch câu chuyện dở dang đang viết này, thường là thế, thằng em ngồi im sau lưng, nên tí là đến nơi. À, túi táo để trên bàn, anh mang về làm quà cho chị và các cháu. Cô gái bảo: Vô duyên.

    Đôi lúc khinh bỉ họ vì ánh nhìn khinh bỉ. Tôi không có bản lĩnh. Đi một mình được đã đành nhưng mấy ai không ăn bám vào bình dân.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap