Họ cho rằng chỗ của con người là ở trên mặt đất. Trong cuộc sống, những "vai diễn" chúng ta thường "đóng" trong ngày sẽ dễ dàng ảnh hưởng đến cá tính của chúng ta. Nếu đồng nhất bản thân với "vai diễn" và để cho hạnh phúc của chúng ta phụ thuộc vào nó thì khi chuyển sang "vở kịch" khác, chúng ta sẽ cảm thấy căng thẳng và sợ hãi.
Chúng ta cần học nghĩ trước khi nói, quan sát trước khi hành động. Tôi buông lỏng các cơ trên đôi bàn chân. Những ý nghĩ có sức mạnh rất lớn.
Tuy nhiên, ta cần gìn giữ sự nhạy cảm của mình đối với nhu cầu của người khác và tuân theo những quy luật của muôn đời tạo nên lòng nhân từ. Theo ông, dấu hiệu của thói quen sai lầm đó bộc lộ qua việc chúng ta có cảm giác khó chịu đối với người khác. Chiếc cầu thang của sự tha thứ sẽ luôn luôn ở đó chờ bạn leo lên khi nào bạn cần đến nó.
Ngược lại, tư duy tiêu cực gây ức chế, tiến tới triệt tiêu mọi ước muốn, nhu cầu, mọi tiềm năng mà phần lớn không được nhận ra, không dám khám phá, khiến con người tự đánh mất lòng tự tin, lòng tự trọng, biến thành một nhân cách đầy mặc cảm, tự ti, sợ hãi, dồn nén, dao động, không tự quyết đoán, dễ bị áp lực từ mọi phía, trở thành một nhân cách lệ thuộc, một sinh thể ký sinh, tự đánh mất những phẩm chất đích thực của một con người. Sự hiểu biết là nền tảng của sự học hỏi. Không phải "Tôi sẽ làm.
Mặc dù giáo sư Kiệt đã ra đi trước khi điều này xảy ra, nhưng tôi chắc chắn là ông sẽ hài lòng khi biết rằng những điều ông tiên đoán đã trở thành sự thật. Tôi nghĩ về đôi bàn chân mình. Lời nói tích cực hay tiêu cực cũng đều ảnh hưởng đến người khác.
Thái độ này chẳng bao giờ mang lại sức mạnh cho ta. Ví dụ, Leonard de Vinci muốn khám phá ra cách giúp con người bay. “Lớp học này đã giúp tôi nhận thức được cuộc sống, khiến tôi lạc quan, yêu đời và vững tin trong công việc.
Tôi tập trung vào lồng ngực của tôi. Chúng ta nên rộng lượng, thông qua sự khoan dung và khiêm tốn, nhưng đừng bao giờ dễ dãi với những nguyên tắc của ta để đến mức phải hối hận. Một đáp án đúng luôn có sẵn và được áp dụng cho các vấn đề toán học, nhưng với đời sống vốn phức tạp, mơ hồ, dễ đổi thay thì một câu hỏi không chỉ có một đáp án đúng - tất cả tùy thuộc vào điều mà bạn tìm kiếm.
- Trước hết, cần học cách quan sát trong tĩnh lặng. Nếu tha thứ được cho mình, ta phải tha thứ cho người khác. Bạn càng bớt chất đồ vào túi, thì nó càng dễ trở nên nhẹ hơn.
Tâm trí chúng ta thường được định hình bởi ngoại cảnh hoặc cách đối xử của người khác. Tâm hồn là sự sống, là cội rễ của nhân cách, suy nghĩ, khát vọng và cảm xúc con người. Chẳng có lý do gì để trì hoãn một công việc đầy hứa hẹn; và với một việc tốt và có ích như thế thì thời gian là "bây giờ", địa điểm là "ở đây" và bạn chính là người để làm việc đó.
Bạn hãy tin tưởng vào điều gì mà bạn cho là đúng đối với mình. Chúng ta phải có trách nhiệm tạo ra niềm hạnh phúc cho chính mình. Khi nhìn sự việc một cách thông suốt, chúng ta sẽ không làm lãng phí năng lượng tinh thần của mình.