- Vậy con hãy làm theo lời khuyên tốt đẹp của cha ngay bây giờ đi. Nhưng sau đó, thời gian kéo dài, ông cảm thấy tinh thần, sức lực của mình giảm sút. Anh ấy đang dắt ba con lừa chất đầy rau quả đi ra chợ.
Họ đang trên đường đi lấy nước để tưới cho khu vườn treo độc đáo và lộng lẫy của quốc vương. Rồi ông nhớ lại lần cuối cùng ông gặp Megiddo. Kho báu đầu tiên của tôi chỉ là một túi tiền rách nát và tôi thường xuyên sầu khổ vì nó luôn luôn trống rỗng.
Hai tuần sau, đúng theo lệnh của nhà vua Sargon, một lớp học đủ trăm người đã được tập trung tại đại sảnh của Đền học. Hôm ấy, đích thân ông Nomasir đã chọn mua những tấm thảm tốt nhất và có màu sắc vừa ý với ông ta. Năm 1926, ông xuất bản tập sách đầu tiên mở đầu cho một loạt các tập truyện ngắn nổi tiếng viết về cách thức tiết kiệm, và phát triển tài chính của những nhà kinh doanh.
Ngày nay, trên vùng đất này, thỉnh thoảng chúng ta gặp những nhóm dân du mục Ả Rập cố gắng duy trì cuộc sống khổ cực của mình một cách khó khăn nhờ vào việc chăn nuôi những bầy gia súc nhỏ. Dabasir có vẻ như phớt lờ trước tình cảnh của Tarkad. Bây giờ, con xin hoàn lại cha một túi vàng của Nineveh có cùng một trọng lượng như nhau.
Một bên gồm những tòa lâu đài nguy nga tráng lệ của vương gia, còn một bên là những ngôi nhà tầm thường sơ sài nhếch nhác của người dân. Tôi đánh giá cao cách làm này, bởi vì bất kỳ ai cũng có thể thực hiện được và có thể làm bất cứ lúc nào. Anh ta hứa là sẽ góp bằng số tiền mà con bỏ ra trong kế hoạch buôn bán chung đó.
- Thế không phải do số mệnh quyết định người này giàu có, còn người kia phải cam chịu cuộc sống nghèo hèn sao? Ông hãy làm ơn giải thích điều này cho chúng tôi hiểu. Khi bọn con đến đó được một thời gian, anh ta bảo với con rằng có một thương gia mới mất, vì không có ai trông coi cửa hàng nên người nhà của ông ta nhượng lại với giá rất rẻ. - Ối chà! Những thứ ấy bây giờ ở đâu cả rồi, anh Megiddo? – Zabado giễu cợt.
Bởi vì, nếu các bạn nắm chắc được ý nghĩa và vận dụng nó thật tốt thì chẳng bao lâu sau các bạn sẽ kiếm được nhiều vàng. - Cháu vẫn giữ riêng số tiền cho cháu đều đặn đấy ạ! – Tôi đáp lại. Do vậy, người nghèo càng nghèo thêm, và người giàu càng giàu thêm.
- Chỉ có thế thôi sao? – Tôi vô cùng ngạc nhiên và không nén nổi câu hỏi thất vọng. - Cháu đã mời mọi người ăn uống bằng số tiền tiết kiệm của cháu ư! Vậy cháu trông cậy họ sẽ làm gì cho cháu nào? Ta đảm bảo với cháu là họ không thể giúp được gì cho cháu cả. Sau mười năm kể từ hôm nay, con hãy trở về nhà thăm cha và thuật lại mọi việc cho cha nghe.
Tiếp đến, các bạn kiểm soát những khoản chi tiêu của mình để bảo đảm rằng, tiền được bỏ vào nhiều hơn khi lấy ra. Ở đấy, khi có người đến mua, cậu hãy nói với họ rằng cậu là một người chăm chỉ, chịu khó và siêng năng làm việc. Vậy có phải dịp may hiếm có đã vuột khỏi tầm tay của tôi không?”
Thế là một phần tư của số tiền kiếm được trong một ngày đi bán bánh sẽ là của ông. - Không ai có thể quyết định số phận giàu có hay nghèo hèn của mình cả. - Vậy cháu đã làm gì với số tiền đó?