Đôi khi nhớ lại, anh mong mình không bao giờ phải trở lại quãng thời gian trước đây. Jack, sếp của anh, gọi James lên văn phòng gặp ông. - Thôi khỏi, tớ mới uống xong.
Và chính cậu là người sẽ làm điều đó. - Cậu hãy ngồi xuống đi. - Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa.
- Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Họ không đạt chỉ tiêu đã được giao.
- Josh không đợi James phải nói ra điều đó. - Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác. Chỉ đơn giản là vì họ có cùng những sở thích và thấy vui khi cùng thể hiện những điểm tương đồng đó mà thôi.
Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được. Thảo nào họ cứ liên tục đạt và vượt chỉ tiêu, tinh thần thì sảng khoái và họ không bao giờ phải ở lại làm trễ. - Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi.
- Không biết tôi đã nói với ông hay chưa nhưng thật lòng tôi rất lấy làm tiếc vì những gì mình đã gây nên. Tôi gọi cậu vì muốn trao đổi với cậu vài điều về dự án vừa rồi tôi đã giao cho cậu. Thế nhưng cuộc sống vẫn luôn có những thử thách.
James rảo bước thật nhanh về văn phòng để ghi lại những điều Jones vừa nói lên tấm bảng trắng: Nhờ thế, bản thân các nhân viên của anh cũng tỏ ra phấn khích và tự tin hơn hẳn. Và điều kỳ diệu hơn cả là hai cậu con trai đầu lòng của hai gia đình này đều ra đời vào cùng một ngày, trong cùng một bệnh viện, và hai bà mẹ đã nằm cạnh giường nhau!
Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Một buổi tối nọ, vì phải giải quyết một số công việc còn tồn đọng nên James lại một lần nữa để lỡ bữa tối cùng gia đình. Huống chi nói đến chuyện cả tập thể và từng cá nhân trong bộ phận của tớ vượt thành tích như thời gian qua! Cậu có thể yên tâm rằng giao việc hiệu quả chính là một nghệ thuật đào tạo và phát triển năng lực con người.
James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không. Anh chỉ thích tặng hoa cho em, thế thôi. - Tớ cũng không hiểu vì sao cô ấy luôn là người giúp tớ nhận ra những khiếm khuyết trong công việc quản lý của mình.
Họ nói: "Giá như tôi biết điều này sớm hơn!"; "Những triết lý hữu ích này sẽ làm thay đổi cả cuộc đời tôi!" hay "Tại sao người ta không dạy những điều này trong chương trình thạc sĩ nhỉ!" Nhưng câu nói mà tôi thường nghe nhất là: "Chắc chắn mọi nhà quản lý sẽ gặt hái được rất nhiều điều bổ ích từ những triết lý đơn giản này. "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt.