Người hiến binh đáp bằng một giọng từ tốn: - Phải. Trong khi nói chuyện với ông chủ đó, ông Cubellis nói: "Tôi sẽ lấy làm hân hạnh lắm, nếu được giúp việc một hãng có quá khứ rực rỡ như hãng ông. Nó dẹp được những làn sóng thù nghịch bao vây ông, đang muốn nhận ông xuống và làm cho một số đông thợ theo ông.
Sau khi được nghe lời khen rồi, ta thấy những lời trách không khó chịu lắm. Nhưng nếu hư hỏng thì mặc ông!". Phải như vậy không, thưa ông?".
- Vì gà của tôi là gà ta, đẻ trứng trắng. Có lẽ độc giả tự nhủ rằng có nhiều chỗ bà phàn nàn cũng đáng. Khi tôi ra về, thầy ấy nói thêm: "Thưa ông, quả đã có nhiều người khen tóc tôi".
Vậy mà bức thư sau này được 50 phần trăm thư trả lời, có phải là năm lần mầu nhiệm hơn không? Và những bức thư hồi âm dài tới hai ba trang, tràn trề tình thân ái, lòng hăng hái và những lời khuyên có ích! Bức thư đó đây. Muốn biết tình hình, tư cách một người ra sao, ta chỉ cần xét người đó dùng những phương tiện nào để thỏa mãn thị dục huyễn ngã. Tôi không chỉ trích ai, chê ai hết, tôi khuyến khích và khen ngợi.
Vừa nói, tôi vừa viết hai điều hại đó trong cột "Hại", rồi đưa tờ giấy cho ông ta và nói: "Xin ông cân nhắc kỹ lưỡng lợi và hại đi, rồi cho tôi biết ông quyết định ra sao". và ta nên thi hành những phương pháp của đại tá House. Chúng tôi tranh biện.
Bà nó hứa mua cho nó một bộ nếu nó hết đái dầm. đều cần kiếm người để than thở. Chương bốn - Bạn muốn thành một người nói chuyện có duyên không? Dễ lắm
Trong một bài tiểu luận về "Nhân tánh" ông kể: Tôi không chỉ trích ai, chê ai hết, tôi khuyến khích và khen ngợi. Nhưng ngày hôm đó, tôi quyết hành động có lý trí hơn; tôi tránh không nghĩ tới điều tôi muốn mà để hết tâm tư vào những ý muốn của thân chủ, và trước hết, phải làm sao cho họ nói "Phải, phải" ngay từ lúc đầu.
Dụng cụ và nhà máy bị phá phách, người ta kêu lính tới, sinh ra một cuộc đỏ máu, và nhiều thợ đình công ngã gục dưới làn đạn. Cái đó cũng đáng kể, phải không, ông?". Nhưng rầy rà thay, ông S.
Từ đó trở đi, ông Wesson luôn luôn được lãnh vẽ kiểu theo ý nhà chế tạo. Tổng thống Théodore Roosevelt thu được nhân tâm một cách lạ lùng cũng nhờ bí quyết đó. Tôi coi người chị cũng biết chị cẩn thận.
"Ông ta chắc là tuyệt nhiên không ngờ tôi trả lời như vậy - ông Detmer kể lại. Tránh nó cách nào? Bằng cách ông giao hàng cho tôi vào đầu buổi chiều, như vậy xe của ông khỏi phải đợi, hàng của ông gởi được mau và những người làm công của ông về nhà được sớm để thưởng món ma-ca-rô-ni (macaroni) tuyệt khéo mà hãng ông chế tạo ra. Ông này cũng không ra ngoài lệ đó.