Nói chuyện hài hước thuộc về một phong cách riêng của bạn. Đừng đánh mất vẻ đẹp của bạn bởi những sơ ý không đáng có này. Không ai chê trách Cuomo vì sự sắc sảo và uyên bác, vì cách lập luận thú vị của ông.
Một nguyên tắc cơ bản khi nói chuyện với những thành viên trong gia quyến người mất là: Lựa lời mà nói. Nhưng Frank đã làm tôi rất đỗi ngạc nhiên khi anh nói: Tôi đã thường hát ca khúc này nhiều lần rồi. Những người mà tôi luôn thích được trò chuyện.
Mọi người à ra vỡ lẽ. Có thể bạn hơi liều khi khen một nữ đồng nghiệp trong cơ quan rằng: Cô trông thật tuyệt vời khi mặc chiếc áo này! hay Chiếc váy này làm cho cô thật lộng lẫy!. Thật kỳ diệu! Tôi thắng cược với món tiền thưởng 8000 đô la.
Chương trình hoành tráng với những ca khúc bất hủ và sau cùng sẽ là bài diễn văn của Nghị sĩ Claude Pepper. Dĩ nhiên không ai bắt bạn phải nhìn họ chằm chằm (Điều này khiến người ta rất khó chịu). Nhiều người nói tiếng Anh có thói quen dùng hoài hai từ you know (bạn biết không).
Anh ấy như được tiếp thêm nhiệt huyết, nói một cách hăng say và đầy phấn khởi: Tôi lao vào không gian toàn mây là mây. Đó là tiếng đầu tiên và cũng là tiếng cuối cùng mà tôi nói. Bởi khi lắng nghe tôi sẽ học hỏi được rất nhiều.
Không cần thiết phải như vậy. Trước khi bắt đầu bài nói của mình, hãy điều chỉnh micro cho phù hợp với bạn nhất. Tôi luôn nhìn người đối diện đang trò chuyện một cách thật tự nhiên để thể hiện sự quan tâm đến họ.
Chúng tôi tin rằng với lòng say mê và kinh nghiệm của mình, anh sẽ làm tốt Ông chủ của bạn tôi đã nói như thế sau khi nhận cậu ấy vào làm việc ở một công ty địa ốc. Bởi thế các chương trình của Regis và Kathie Lee rất sinh động và đầy cảm xúc. Dick trả lời: Cậu biết Frank Sullivan chứ? Chủ tịch Hội đồng chống tội phạm Florida, một người nói chuyện dở nhất thế giới.
Nếu trao cho hắn số tiền ấy, chắc chắn hắn sẽ nướng ngay vào sòng bạc và các hộp đêm trong phút chốc. Những tranh ảnh minh họa rất tuyệt vời để làm sáng thêm ý tưởng của bạn. Tôi biết lần đầu tiên khi nghe đoạn băng đó chắc chắn bạn sẽ thốt lên rằng: Ôi trời! Nghe khủng khiếp quá!.
Khi tôi đọc một bài diễn văn, một trong những nguyên tắc cốt yếu của tôi là: Không bao giờ nói quá dài và quá nghiêm nghị. Hầu hết những người thành đạt trong xã hội đều là những người ăn nói thành công. Tất nhiên, sẽ có những điều không nên đề cập tới, thì đừng nói ra.
Nhưng ngược lại, có những người không bận tâm đến việc tôi sẽ nói cái gì. Một lần, chúng tôi hợp tác với tờ báo Miam Herald thực hiện chương trình phỏng vấn anh chiến sĩ không quân xuất sắc sống tại Miami (xin được phép giấu tên theo ý muốn của anh). Thậm chí vạch 16 mét 50 chúng tôi cũng không thấy.