Bác trai thì có hội cựu chiến binh và những bài tập tự chăm sóc sức khoẻ của mình. Hơi lo cho bác vì ca này khá nặng. Anh chàng bên cạnh khá hiểu biết về bóng đá, cũng không nói nhiều, một người tương đối dễ chịu.
Bây giờ những kẻ cầu bơ cầu bất còn lương thiện ngủ đâu? Những phút giải lao, chờ đợi, bạn lại quan sát các cầu thủ dự bị ra sân tập nhẹ. Một bữa cơm tối, bố mẹ cãi nhau, bố đập tan mâm cơm.
Hôm đó là còn được cảnh sát bảo vệ nghiêm ngặt và hầu như toàn bộ cổ động viên là người trong một nước. Giá mà em đến, dịu dàng bắt tôi bỏ bút. cho anh đi một bài thơ - mà em viết lúc bơ vơ thật lòng - độ này trời đến là trong - mây tan vào nắng gió cong miệng cười - cho anh đi một lần người - kẻo suông trời đất đẹp tươi như vầy - không em đừng có đến đây - mà em cứ thả lên mây nỗi buồn
Điều này không phải là sự xin xỏ lòng ban ơn mà là một đề nghị cho tầm cao và hạnh phúc. Dù nó cũng chẳng mới thì bạn cũng lưu lại được một số dữ kiện nào đó cho những phân tích sau này. Rồi xuyên suốt thời thơ ấu, tôi chuyển nhà ba bốn bận.
Để xem lực lượng công an nhân dân đối xử với quần chúng thế nào. Ai thích thì cứ việc viết theo cách của mình. Nói chung là vẫn có thể tung cánh.
Đôi lúc khinh bỉ họ vì ánh nhìn khinh bỉ. Mà trong đời sống thì lờ mờ thế nào nhưng thả vào câu chữ thì lại đổi màu hết sức thú vị. Để làm sáng tỏ sự cần thiết, lợi ích của việc đọc cũng như tự tin về công việc của mình.
Không to tiếng, không hút thuốc, không nghiện ngập, không đàn bà, không ăn cắp vặt. Đem lại sự biết rèn luyện và biết hưởng thụ. Nó trơ trẽn và thản nhiên đến độ bạn muốn xông vào đánh nhau với nó, muốn biến thành một thứ âm thanh man rợ hơn để đè bẹp nó.
Sao lại xé sách hở con. Bác lên nhắc lại bài học thuộc lòng luân lí. Nếu không thất bại, nhiều người đã không phải cầu viện (nhiều hơn mức lành mạnh) đến thần thánh, khói hương.
Chẳng ý thức gì cả, chẳng nghe lời ai cả. Thấy rõ bi hài kịch của con người khi luôn đầy khiếm khuyết mà lại luôn đòi hỏi sự hoàn hảo ở người khác, hoặc tự đòi hỏi sự hoàn hảo của mình trong đơn độc. Có thể ví khi con người sinh ra, trong nó có một chiếc đồng hồ cát.
Đầu mùa hoa sữa nở rộ khắp nơi. Chỉ cần cháu làm rạng danh dòng họ là bác mãn nguyện. Đó là lúc mà trí tưởng tưởng phải lén lút sinh đẻ nơi xó tối của tiềm thức.